BÃO GIÁ CÀN QUÉT – DÂN ĐEN KIỆT SỨC

Giá điện lại tăng. Điện tăng kéo theo tất cả chi phí sinh hoạt đội lên từng ngày. Từ quán cơm bình dân đến từng hộ gia đình, mọi thứ đều bị đội giá. Chưa kịp xoay xở, người dân lại đối mặt với lạm phát leo thang. Mỗi buổi đi chợ, giỏ đồ ngày một vơi mà số tiền bỏ ra thì nhiều thêm. Đồng tiền kiếm được khó khăn, nhưng sức mua của đồng VNĐ lại giảm sút nhanh chóng. Người lao động lương ba cọc ba đồng, giờ chẳng đủ trang trải cho nhu cầu tối thiểu.
Trong khi đó, vàng tiếp tục lập đỉnh. Vàng tăng nghĩa là niềm tin vào đồng nội tệ suy giảm. Người có tiền nhảy vào trú ẩn, còn người nghèo thì bất lực đứng nhìn. VND mất giá đồng nghĩa với thu nhập thực tế của hàng triệu người lao động ngày càng teo tóp. Đằng sau những con số báo cáo đẹp đẽ là sự thật cay đắng: dân đen nghèo thêm, còn giới tài phiệt, đầu cơ thì kiếm lợi.
Kinh tế bất ổn, người dân trở thành “tấm đệm hứng chịu” đầu tiên. Điện, nước, xăng dầu, thực phẩm, tất cả đều tăng giá. Nhưng lương công nhân, viên chức, nông dân thì vẫn dậm chân tại chỗ. Sự chênh lệch giàu nghèo ngày càng bị khoét sâu. Chính sách điều hành chậm chạp, thiếu tầm nhìn chỉ làm cho khủng hoảng kéo dài hơn.
Một nền kinh tế khỏe mạnh phải dựa trên niềm tin và sự ổn định. Nhưng khi người dân không còn tin vào sức mạnh đồng tiền của chính mình, thì hệ thống ấy đã rạn nứt. Bão giá, lạm phát, đồng tiền mất giá – tất cả đang tạo thành vòng xoáy siết chặt đời sống người dân. Và cuối cùng, ai là người gánh chịu? Vẫn là dân đen.
Anh Tuấn – Thoibao.de