Vấn nạn tham nhũng tại Việt Nam là một vấn đề trầm trọng kéo dài, gây thiệt hại lớn về tài sản của nhà nước, và ảnh hưởng lớn đến niềm tin của dân chúng vào đảng Cộng sản Việt nam.
Ngày 17/3/2025, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã ban hành Kết luận Điều tra vụ án Tập đoàn Phúc Sơn đưa hối lộ cho các lãnh đạo ở nhiều địa phương khác nhau.
Theo đó, Cựu bí thư Tỉnh ủy Vĩnh Phúc Hoàng Thị Thúy Lan, bị cáo buộc nhận hối lộ 25 tỉ và 1 triệu USD, tương đương với 50 tỉ đồng. Tương tự, ông Lê Duy Thành – Chủ tịch tỉnh Vĩnh Phúc cũng bị bị cáo buộc nhận 20 tỉ và 1,3 triệu USD, tổng số tiền gần 50 tỉ đồng.
Ngoài ra, còn có một số lãnh đạo khác là phó Bí thư, phó Chủ tịch của tỉnh này cũng bị khởi tố, bắt giam với tội danh “lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ”.
Đáng chú ý, kết quả điều tra xác định ông Đặng Trung Hoành cựu Chánh Văn phòng huyện Mang Thít, tỉnh Vĩnh Long đã nhận nhận 75,6 tỉ đồng từ Hậu “pháo” để xây nhà thờ họ cho ông Võ Văn Thưởng, chứ không phải là 64, 5 tỷ đồng như cáo buộc trước đây.
Được biết, cuối tháng 2/2024, Cơ quan Điều tra Bộ Công an đã khởi tố vụ án tại Tập đoàn Phúc Sơn, và các đơn vị liên quan. Và từ năm 2015, Tập đoàn Phúc Sơn đã trúng thầu và thực hiện 21 Dự án lớn với tổng mức đầu tư trên 40.000 tỉ đồng.
Vụ việc vừa kể, một lần nữa lại làm mạng xã hội nổi sóng, nhiều ý kiến mỉa mai khi cho rằng, vụ việc này bà Hoàng Thị Thúy Lan có lẽ bị ….oan. Với lý do, trước khi bà Lan bị khởi tố, bắt giam thì bà này vẫn nhận được được sự tín nhiệm cao nhất tỉnh Vĩnh Phúc.
Nhưng ngay lập tức, đã có nhiều ý kiến khẳng định, ở Việt nam nếu không đút lót, không hối lộ, không tham nhũng… thì không thể làm quan được. Thậm chí, cựu Ủy viên Bộ Chính trị, Đinh Tiến Dũng, người bị mất chức còn từng tuyên bố “nhận hối lộ 5 tỷ chỉ là tham nhũng vặt”.
Công luận đặt câu hỏi, tại sao để chống tham nhũng triệt để, ban lãnh đạo Việt Nam không áp dụng hình phạt nặng án tử hình, cho tội danh tham nhũng?
Theo Pháp luật Việt Nam, tại các Điều 353; Điều 354 của Bộ luật Hình sự đã quy định: Người tham ô tài sản, hay nhận hối lộ trị giá 1 tỷ đồng trở lên, hoặc gây thiệt hại tài sản từ 5 tỷ trở lên có thể bị phạt tù 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình.
Tuy nhiên, trên thực tế, việc áp dụng án tử hình đã bị bỏ qua, và được “ưu ái” giảm xuống thành tù chung thân. Nếu bị cáo chủ động nộp lại ít nhất 3/4 tài sản tham ô hoặc nhận hối lộ. Như cựu Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông, Nguyễn Bắc Son là một ví dụ.
Công luận cho rằng, bởi lý do nhà dột từ nóc dột xuống, những người đứng đầu của đảng Cộng sản Việt nam đã thực sự không liêm chính như mong muốn.
Cụ thể, như cố Tổng Bí thư Trọng từng bị cáo buộc nhận hối lộ nhiều triệu USD từ Tập đoàn Ciputra của Indonesia để làm thất thoát hơn 3.000 tỷ đồng khi còn là Bí thư Thành ủy Hà nội. Hay, ông Tô Lâm từng bị cáo buộc liên quan tới vụ Mobifone mua 95 % cổ phần của AVG, đã làm thất thoát 7.000 tỷ đồng. Đây, là các vấn đề thường được công luận nhắc đến.
Tuy nhiên, theo giới thạo tin, đây là kết quả của việc đấu đá chính trị trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam. Chẳng hạn, việc ông Trọng bị “đào lại” vụ Ciputra được cho là do phe của ông Tô Lâm chủ động rò rỉ thông tin, nhằm củng cố vị thế của ông Tô Lâm trong cuộc đua quyền lực.
Theo giới phân tích quốc tế, tham nhũng ở Việt Nam còn mang tính hệ thống, và có tổ chức liên quan đến các quan chức cấp cao trong bộ máy nhà nước. Đây là lý do vì sao, nhiều quan chức cấp cao chỉ bị xử lý với hình phạt rất nhẹ. Chứ không phải do, hệ thống pháp luật của Việt nam chưa đủ sức răn đe.
Hơn nữa, các chiến dịch chống tham nhũng của ông Nguyễn Phú Trọng trước đây, hay tinh gọn bộ máy của Tổng Bí thư Tô Lâm hiện nay. Về thực chất, không chỉ nhằm làm trong sạch bộ máy, mà nó còn là một vũ khí để loại bỏ các đối thủ chính trị ở trong trong nội bộ Đảng.
Trà My – Thoibao.de