Tiếp theo Đề xuất cấm xe máy chạy nhiên liệu hóa thạch vào vành đai 1 của Hà Nội thì sau đó là Chính sách của TP HCM. Giống như một “bệnh dịch” lây lan nhanh chóng, Chính quyền TP HCM sắp tới sẽ hạn chế các xe xăng, dầu vào trung tâm trong một chương trình thí điểm thiết lập vùng phát thải thấp vào năm 2026.
Đề án này được Ủy ban Nhân dân Thành phố HCM giao cho Trung tâm Quản lý giao thông công cộng TP HCM thuộc Sở Xây dựng soạn thảo. Theo kế hoạch thành phố này siết từ từ, mục đích là đưa toàn bộ người dân thành phố vào cùng một chuồng, chuồng ấy chính là Vinfast.
Tại Hà Tĩnh thì có chính sách khác, VinFast Hà Tĩnh hỗ trợ tiền cho khách hàng đổi ô tô xăng sang ô tô điện. Có thể là Vinfast định giá xe xăng thật thấp rồi đổi lấy xe điện. Họ định giá thấp để bù vào giá đổi, có thể là vậy. Kết quả thì dân bị “lùa vào chuồng” do Vinfast giăng ra.
Ngay trong khu vực Đông Nam Á, thành Phố Singapore có mật độ xe cộ rất cao, mà hầu hết là xe sử dụng nhiên liệu hóa thạch. Quốc gia này không cấm xe điện, họ để cho thị trường tự điều chỉnh. Muốn dùng xe điện hay xe xăng, đó là việc của khách hàng và nhà sản xuất. Thấy xe điện phù hợp hơn thì mua, còn nếu thấy xe xăng tiện hơn thì mua. Rất tự do, không hề có sự ép buộc.
Trước đây, thời bao cấp, Chính quyền Cộng Sản đã cấm cản dân buôn bán, lùa dân vào một dạng “trại tập trung” được gọi là hợp tác xã. Nơi đó sẽ làm việc theo quy định của Đảng. Còn về thương mại, Đảng Cộng Sản cũng cấm tư nhân làm thương mại, họ lùa tất cả vào các cửa hàng quốc doanh. Kết quả, đất nước khốn khổ, dân đói nghèo phải năn bo bo, khoai mì độn cơm vv… Miền Nam từ một quốc gia phồn thịnh trở thành một nơi người dân sống như con vật. Khốn khổ như thời Pháp Thuộc trước đó trăm năm.
Giờ đây cuộc hôn phối giữa Vin Group với Đảng Cộng Sản Việt Nam khiến cho bộ máy Chính quyền từ Tổng bí thư đến Thủ tướng rồi đến Chính quyền địa phương đều ban ra hàng loạt chính sách cấm. Ban đầu từ Hà Nội, tiếp đến là TP HCM và sau đó là lan ra cấp tỉnh. Song song với hình thức ban chính sách là chính dịch dùng báo chí chạy quảng cáo cho Vinfast. Vòng vây cứ siết dần. Chỉ một tấm lưới cào được thả xuống và từ từ kéo lên, 100 triệu người dân ấy rồi sẽ không người nào lọt lưới. Tất cả sẽ phải bị tước bỏ tài sản phương tiện truyền thống để ăn đúng một món. Đấy là xe điện Vinfast.
Sau năm 1975, nền kinh tế thị trường của Miền Nam bị bức tử. Nhà nước áp dụng chính sách kinh tế tập trung quan liêu bao cấp. Đây là một loại mô hình kinh tế cưỡng bức xóa bỏ các quy luật tự nhiên của thị trường để áp dụng mệnh lệnh vào trong thể chế kinh thế. Cho nên chỉ cần hơn 10 năm, người dân Miền Nam giàu có biến thành bần cùng hóa như miền Bắc. Cái gọi là “đổi mới” của ông Nguyễn Văn Linh năm 1986 là một hình thức khai dòng để tránh “tức nước vỡ bờ”, và từ đó, ký ức về một nền kinh tế mệnh lệnh cưỡng bức quy tắc thị trường lui vào dĩ vãng. Nó được xem như thể chế man rợ, nó chẳng khác nào một thời tiền sử của lịch sử nền kinh tế Việt Nam.
Với cuộc hôn phối giữa Vin và Đảng Cộng Sản như hiện nay. Thể chế kinh tế Việt Nam đang đi giật lùi. Xe máy xăng bị Tô Lâm và Phạm Minh Chính cùng với những quan chức cấp tỉnh đang ra chính sách cấm. Quyền con người bị xâm phạm, cơ thế thị trường vốn đang què quặt gì đây càng què nặng hơn.
Có người ví von, việc cấm xe xăng của Chính quyền Cộng Sản là một dạng “ngăn sông cấm chợ” trong lĩnh vực mà Phạm Nhật Vượng kinh doanh. Nếu chính sách này áp dụng triệt để và cực đoan hơn, thì nền kinh tế Việt Nam khó tránh khỏi bị thụt lùi về “thời tiền sử”.
Trần Chương-Thoibao.de