Theo nguồn tin khả tín mà Thoibao.de có được là ngày 27/2 tới đây, Trung ương Đảng lại có kỳ họp bất thường để phân chia quyền lực. Đây là cột mốc chính thức đánh dấu phe Tổng chiếm 75% trong Tứ Trụ. Ông Phạm Minh Chính đang trong thế “thập diện mai phục” do phe ông Tổng bày ra. Liệu rằng ông Phạm Minh Chính có bị đẩy ngã hay không?
Thực tế, phe ông Nguyễn Phú Trọng đã chiếm ưu thế trong Tứ Trụ là sự thật, tuy nhiên, một nhà phê bình trong nước đánh giá là, dù cho ghế Chủ tịch nước là người của ông Tổng Bí thư, nhưng thực chất, ghế này hữu danh vô thực, không tăng cường sức mạnh cho ông Tổng Bí thư là bao. Còn ghế Chủ tịch Quốc hội thì lại được đánh giá là ghế cơ hội. Ông Vương Đình Huệ bị người này gọi là “thỏ đế”, vì cứ ngồi “nấp sau bụi rậm”, đợi tàn cuộc rồi nhảy ra đánh chén. Từ năm 2015, ông Vương Đình Huệ chưa cho thấy sức mạnh gì đáng kể, ngoài việc trốn tránh, chỉ ló ra khi đã xong việc.
Đánh giá về Võ Văn Thưởng thì người này cho rằng, ông Thưởng là công tử bột. Người này còn nói “chữ thưởng đi với chữ hưởng một vần”. Nghĩa là Võ Văn Thưởng chỉ có hưởng. Làm chính trị kiểu công tử bột, được người khác dọn sẵn rồi chỉ việc ngồi vào bàn đánh chén, mà không hề biết chiến đấu gì.
Đấy là mẫu người trong Tứ trụ. Phe ông Nguyễn Phú Trọng sắp tới sẽ có 3 người trong Tứ Trụ là Nguyễn Phú Trọng, Vương Đình Huệ, và Võ Văn Thưởng. Tuy nhiên, ông Vương Đình Huệ và Võ Văn Thưởng được xem là “kẻ ăn bám” ông Tổng Bí thư, không làm cho ông Phạm Minh Chính phải e ngại. Người được đánh giá cao sau ông Nguyễn Phú Trọng chính là Phạm Minh Chính. Người này đánh giá Phạm Minh Chính “lì đòn”, không dễ để ông Nguyễn Phú Trọng xô ngã.
Ngày 12/1, ông Phó Trưởng Ban Nội chính Trung ương Nguyễn Thái Học cho biết, các sai phạm của Công ty Cổ phần Tiến bộ quốc tế (AIC) liên quan địa phương nào, bộ ngành nào, các cơ quan chức năng đang tập trung làm rõ để xử lý. Một số nhà quan sát đang theo dõi, xem Ban Nội chính có sờ vào những mối quan hệ giữa bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn với quân đội hay không, vì nó liên quan đến số phận chính trị của ông Phạm Minh Chính. Tiếp theo đó là ngày 20/1, ông Phan Đình Trạc tuyên bố một câu xanh rờn, “Xử lý nghiêm minh cả cán bộ cao cấp, tướng trong lực lượng vũ trang” nhưng rồi cũng chẳng thấy tướng tá quân đội nào dính.
Việc ông chủ lò xua quân đánh vào những sai phạm của ông Thủ tướng Phạm Minh Chính, cứ như ông tấn công vào trụ thép vậy, không suy chuyển gì cả. Cho tới nay, việc bắt giữ bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn vẫn bế tắc. Ông Tô Lâm không biết lần mò đầu mối nào để tóm được bà Nhàn về quy án. Trong khi đó, bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn ở nước ngoài cứ chơi trò “vuốt râu hùm” với Tô Lâm, mà chẳng ngán ngại gì?
Ông Nguyễn Phú Trọng là trụ mạnh nhất, tuy nhiên, tuổi tác của ông đã già. Ông muốn dọn đường cho Vương Đình Huệ hưởng, nhưng đến nay vẫn chưa thấy làm gì để cho trụ Thủ tướng có thể đổ được. Ông Phạm Minh Chính là Thủ tướng không đi lên từ Phó Thủ tướng Thường trực, như thế mới thấy, ông này cao thủ như thế nào. Nếu không công phá được trụ Thủ tướng, thì ông Phạm Minh Chính sẽ cạnh tranh với ông Vương Đình Huệ để giành ghế Tổng Bí thư sau hơn 2 năm nữa. Lúc đó, rất khó để Vương Đình Huệ vượt qua được Phạm Minh Chính.
Những vụ án như Chuyến bay giải cứu và Việt Á có liên quan đến 2 đời Thủ tướng. Vậy mà ông cựu Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc thì ngã, còn Phạm Minh Chính thì không. Không biết sắp tới, ông Nguyễn Phú Trọng có thay đổi chiến thuật gì không? Nếu cứ như hiện nay thì khó làm gì ông Phạm Minh Chính. Còn riêng hai nhân vật kia, một là “thỏ đế”, một là “công tử bột”, ắt cũng không phụ giúp gì nhiều cho ông Tổng Bí thư.
Thu Phương – Thoibao.de (Tổng hợp)