Sau hàng loạt tiết lộ quan trọng về chứng cứ, bút lục của vụ án và rất nhiều bức ảnh rùng rợn lúc nửa đêm, cùng với nỗ lực phân tích của các chuyên gia cùng góp ý của bạn đọc, thì các chứng cứ ngoại phạm của Hồ Duy Hải dường như đã rõ.
Cơ quan điều tra đã có những sai lầm nghiêm trọng đến mức độ bỏ sót đi thủ phạm, thậm chí là có một bàn tay lông lá nào đó thò vào để cố tình tiêu hủy vật chứng, dấu đi những bút lục quan trọng, bóp méo lời khai của nhân chứng để tạo dựng quy kết trái sự thật và đem Hồ Duy Hải làm một hình nhân thế tội cho hung thủ.
Điều mà công luận sửng sốt hơn là sự đồng tình khó hiểu của 17 vị thẩm phán tối cao với một nhận định cố chấp u mê đến kỳ lạ: “dù sai nhưng vẫn không làm thay đổi bản chất vụ án.”
Giới Luật sư và những người có công tác liên quan đến Pháp lý đều thấy rõ những biến tướng làm sai lệch hồ sơ vụ án.
Chính Luật sư Trần Hồng Phong đã tư vấn cho và Nguyễn Thị Loan mẹ Hồ Duy Hải yêu cầu khởi tố hành vi làm sai lệch hồ sơ đã gửi đi với những căn cứ chứng minh cụ thể từ năm 2017 nhưng các cấp có thẩm quyền vẫn im lặng.
Trên Facebook có 310 ngàn người theo dõi, hôm nay 26-5 nhà báo Trương Huy San đã đưa ra nhận định ngắn gọn rằng “VKS nên xem xét các dấu hiệu “cố ý làm sai lệch hồ sơ vụ án” và nên đưa ngay Hồ Duy Hải ra khỏi các trại giam của CA Long An.”
Chỉ trong vòng 7 tiếng thì dòng trạng thái này đã nhận được 4.300 lượt thích, 252 comment và 109 lượt chia sẻ.
Trên trang Facebook cá nhân mang tên Võ Tòng, tức Thạc sĩ Võ Văn Tài – nguyên Phó Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân TP.Tây Ninh, hiện là giảng viên trường nghiệp vụ Kiểm sát TP.HCM, dựa trên các bản ảnh, bút lục trong hồ sơ vụ án, ôngđưa ra kịch bản của vụ thảm sát khác hẳn với kết luận điều tra.
Diễn biến của câu chuyện ở Cầu Voi như sau:
Vào buổi sáng ngày 14/01/2008, anh Phùng Phụng Hiếu (nhân viên Bưu điện huyện Thủ Thừa) đến Bưu điện Cầu Voi thuộc ấp 5, xã Nhị Thành để đưa thư, báo, nhận thấy cửa vẫn đóng im lìm, nghi có chuyện bất thường, anh Hiếu trèo qua hàng rào đi vào từ phía sau, khi mở cánh cửa, anh Hiếu phát hiện sự thật hãi hùng, hai nữ nhân viên của Bưu điện Cầu Voi là Nguyễn Thị Ánh Hồng và Nguyễn Thị Thu Vân đã chết, hai thi thể nằm trên vũng máu gần chân cầu thang của tòa nhà.
Hiện trường vụ án nằm trong tòa nhà một trệt, một lầu. Kết cấu phần tầng trệt của tòa nhà có làm 03 khu vực, phía trước là khu vực kinh doanh (ngang 8.2m, dài 5.2m); kế đến là một vách ngăn bằng cửa nhôm (2,4m x 2,4m) đi vào phía trong, khu này được thiết kế làm nơi tiếp khách, phòng ngủ, tổng diện tích khu này là 4,6m x 5,6m; phía trong nữa là khu vực bếp và cầu thang; hông bên trái tòa nhà có cửa thông ra khu vệ sinh, phòng chứa máy phát điện, bồn nước và sân trống phía ngoài.
Sau cùng là phòng máy phát điện cửa vẫn còn khóa.
Kết thúc quá trình khám nghiệm hiện trường, Hội đồng khám nghiệm ghi nhận có thu giữ một số đường vân tay, một số tóc trong lọc rác bồn rửa và 01 đôi dép xốp màu trắng.
– Chị Nguyễn Thị Ánh Hồng bị dập da đầu vùng đỉnh, tụ máu thái dương đỉnh trái, đỉnh phải, tụ máu vùng trán; vùng lông mày trái rách sắc gọn, cạnh khóe mắt trái rách da; mắt trái sưng nề quầng thâm; môi dập, dưới cằm trái có vết rách da sắc gọn; cổ có vết rách sắc gọn hở há miệng 05cm, dài 09cm, hướng cắt từ trái sang phải làm đứt sâu đến xương cổ và hầu hết các cơ quan vùng cổ; có ít dịch nhầy trong âm đạo.
– Chị Nguyễn Thị Thu Vân, không rách da đầu, tụ máu vùng đỉnh, cổ có vết rách sắc gọn hở há miệng 05cm, dài 09cm, hướng cắt từ phải sang trái làm đứt sâu đến xương cổ và hầu hết các cơ quan vùng cổ.
Nếu căn cứ theo Biên bản khám nghiệm hiện trường, tử thi như vậy thì chúng ta rất khó để đưa ra nhận định Cơ quan điều tra tỉnh Long An đã làm việc một cách nghiêm túc hay chưa.
Cũng may là có nhiều người còn lương tri đã kịp thời tuồng những hình ảnh “chết người”, trong các hình ảnh nặng ký đó gồm: cánh cổng rào vẫn còn khóa (điều này là chắc chắn, vì sáng hôm đó, anh Phùng Phụng Hiếu phải trèo hàng rào vào trong sân bưu điện), ảnh cái thớt gỗ trên đầu nạn nhân Hồng, ảnh cái ghế xếp có vệt máu, cơm khô và dấu dép trên nệm ghế (mà nạn nhân Vân nằm gác chân lên) còn nguyên vẹn và dưới đó có 01 tờ báo Thể thao ngày 9/01/2008 mà ai đó đang lật đọc ở trang 03 (Đỉnh cao và vực sâu) cho thấy quá trình khám nghiệm và thu giữ vật chứng có “vấn đề”’; và với cái khu vực bếp bé tí mà nói không nhìn thấy con dao nào ở đó thì rất khó chấp nhận.
Như đã nói rõ, nguyên tắc khám nghiệm hiện trường và thu giữ toàn diện các vật chứng là đặc biệt quan trọng trong các vụ án giết người, làm tốt công tác đó, sẽ giúp tìm ra hung thủ thật sự, xử lý đúng người, đúng tội. Tại hiện trường rõ mười mươi những vật chứng như cái ghế, cái thớt, tờ báo và tôi cho rằng có cả con dao mà CQĐT không thu giữ đúng theo yêu cầu bắt buộc và cơ bản của nghiệp vụ điều tra tội phạm là có mờ ám. Khi mô tả trong biên bản khám nghiệm, chỉ mô tả cái thớt và cái ghế, đối với tờ báo và con dao thì không ghi nhận vào biên bản cho thấy đã có hành vi làm sai lệch nghiêm trọng trong công tác khám nghiệm hiện trường vụ án xảy ra tại Bưu điện Cầu Voi.
Sự sai lệch này không phải do yếu kém nghiệp vụ, mà là cố ý. Lý giải về sự cố ý làm sai lệch này, tôi nghĩ chỉ có 02 cách, hoặc là có sự can thiệp để làm sai ngay từ đầu, hoặc là ban đầu làm đúng, sau đó có sự can thiệp nên đã thay đổi biên bản khám nghiệm ban đầu bằng biên bản khác.
Cho dù thời điểm làm sai lệch kết quả điều tra ban đầu là lúc nào đi nữa, thì nó cũng là khởi nguồn làm phát sinh một loại trò chơi rất tàn nhẫn mà tôi gọi là “TRÒ CHƠI CÔNG ĐƯỜNG”!
Chúng ta đều biết quan cảnh hiện trường giết người tại Bưu điện Cầu Voi không có nhiều xáo trộn, chỉ trừ khu vực xác 02 nạn nhân có một số dụng cụ bếp rơi vãi, như vậy chúng ta dễ dàng suy luận hầu như nạn nhân không có một sự chống cự nào đáng kể.
Qua kiểm tra bằng mắt thường, ai cũng có thể đưa ra nhận định rằng nạn nhân bị giết bởi duy nhất 01 nhát cắt chí mạng, nhát cắt mạnh và dứt khoát đến nổi làm cổ nạn nhân hở toạt ra, vết đứt đến xương cổ và làm đứt toàn bộ cơ quan vùng cổ.
Vì sao nạn nhân không nạn nhân không hề có mảy may sự kháng cự nào? Qua khám nghiệm tử thi, các vết thương cho chúng ta suy luận là cả 02 nạn nhân bị hung thủ dùng vật cứng có bề mặt rộng, trơn, phẳng đập vào đầu gây bất tỉnh, từ đó hắn thoải mái thực hiện việc cắt cổ nạn nhân.
Nhưng lập luận như trên vẫn chưa phải là duy nhất, bởi vì còn một khả năng nữa là nạn nhân có thể bị làm cho hôn mê bằng thuốc (có thể là thuốc ngủ), sau đó hung thủ tùy thích làm gì cũng được. Theo tôi tìm hiểu, khi máu người thoát ra ngoài không khí thì bình thường thời gian máu đông lại trong 8-12 phút, những trường hợp có rối loạn tố chất trong máu thì thời gian đông sẽ kéo dài trên 15 phút.
Theo kết luận của CQĐT, hai nạn nhân bị giết từ khoảng 20h – 20h30 ngày 13/01/2008, khi bắt đầu tiến hành khám nghiệm hiện là 8h10 ngày 14/01/2008, thời gian là 12 tiếng mà máu của 02 nạn nhân vẫn chưa khô, thì trường hợp này không thể loại trừ giả thuyết trong máu nạn nhân có độc tố. CQĐT chỉ có thể bác bỏ được suy đoán này khi có kết luận xét nghiệm về độc chất. Nhưng hình như là họ không thực hiện việc này, nếu xét nghiệm phát hiện có độc tố trong cơ thể 02 nạn nhân, thì việc khoanh vùng hung thủ giết 02 nạn nhân sẽ đơn giản hơn nhiều.
Thôi thì từ hiện thực đã được ghi nhận, chúng ta mô phỏng về quá trình hung thủ sát hại 02 nạn nhân.
Từ tư thế nằm của chị Hồng và chị Vân, quần áo 02 chị mặc khi bị giết, kết hợp với hình ảnh về máu dính trên người, quần áo, dưới lưng, đầu, cổ của chị Hồng có màu đen hơn vũng máu trên người và khu vực chị Vân nằm cho thấy chị Hồng bị sát hại trước chị Vân một thời gian đáng kể.
Bọn chúng tấn công chị Hồng như thế nào? Từ vết thương trên vùng đầu, trán, mặt, cằm, cổ nạn nhân và những dụng cụ rơi vãi ở khu vực bên phải của chị Hồng, có thể hình dung lại diễn biến như sau: Khi chị Hồng đứng quay mặt vào bàn bếp, bất ngờ hung thủ dùng tay trái cầm vật cứng khả năng lớn nhất là cái thớt đánh một cái như trời giáng từ phía sau vào đỉnh đầu (gây dập da đầu vùng đỉnh) làm nạn nhân té sấp vào khu bàn bếp làm nhiều đồ dùng trên bàn rơi xuống, tiếp theo hắn giáng cho nạn nhân 01 cái khủng khiếp nữa vào thái dương đỉnh trái (gây tụ máu thái dương đỉnh trái) làm chị Hồng ngã ngửa sang bên phải của cái bàn.
Chứng minh cho cú ngã này là nhiều dụng cụ trên đó rơi xuống (trong đó quan trọng nhất là bếp dầu) và các vết thương ở cạnh khóe mắt trái gây rách da 1.5×0.5cm, rách da cạnh lông mày trái 2.5×0.5cm và nhiều vết thương không rõ hình dạng ở vùng dưới cằm trái nạn nhân.
Sau cùng hắn cầm dao bằng tay trái cắt cổ nạn nhân, vì vậy vết thương trên cổ của chị Hồng có hướng từ trái sang phải (tính theo cơ thể của nạn nhân). Từ sự giải thích này cho chúng ta suy đoán, hung thủ thuận tay trái.
Hung thủ biết rất rõ chị Vân sẽ về, nên hắn ẩn nấp chờ đợi. Qua khám nghiệm hiện trường, tại khu vực gần cửa ngăn cách của khu vực kinh doanh và phòng khách có vài sợi tóc rơi, trên tường gần đấy cũng có vết trầy mới, như vậy, có thể chị Vân bị đánh tại vị trí này.
Lý giải như thế nào về 02 bịch trái cây còn nguyên vẹn trên bàn khách và đôi giầy nữ để gần đó? Tôi nghĩ khi chị Vân về đến bưu điện, đóng cửa và đi vào bên trong phòng khách, cởi giầy và để 02 bịch trái cây xuống bàn thì phát hiện sự việc (có lẽ có kêu la không rõ tiếng) nên chị chạy ngược ra phòng kinh doanh, liền lúc đó hung thủ cầm vật cứng, mặt phẳng rộng đánh vào đỉnh đầu chị Vân ngay tại khu vực cửa ngăn cách này (do chạy theo đánh với, nên lực đánh không mạnh, chỉ gây tụ máu dưới da đầu vùng đỉnh kích thước 06x03cm), vì vậy khám nghiệm hiện trường phát hiện nơi này có vài sợi tóc bị đứt rơi xuống.
Sau đó, hung thủ xốc ngang nách chị Vân kéo đến để nằm trên đùi chị Hồng. Tiếp theo, hắn ngồi trên đầu nạn nhân dùng tay trái lạnh lùng cắt cổ, do đó vết cắt có hướng từ phải sang trái. Tại sao tôi không suy luận là hắn ngồi trên bụng chi Vân? Đơn giản vì khu vực ấy có máu của chị Hồng đã chảy thành vũng, nếu ngồi như vậy thì hắn phải dẫm lên vũng máu.
Về cái ghê xếp inox có nệm màu xanh, nhìn hình ảnh ta thấy chân trái của chị Vân gác trọn ngang phần giữa ghế, thành ghế nằm trên phần ống quần chân phải của nạn nhân, nên tôi nghĩ rằng khi hung thủ xốc ẫm chị Vân đến để xuống khu vực đó, thì chân chị Vân va quẹt vào ghế nên nó ngã nằm cấn lên quần nạn nhân như thế, và khi hắn bỏ chị Vân xuống thì chân trái gác ngang lên ghế là điều hiển nhiên.
Nếu hắn dùng ghế inox đánh nạn nhân, chắc chắn ghế có chất lượng như thế sẽ mốp, cong hoặc biến dạng (mọi người cứ thử lấy cái ghế như vậy đánh thật mạnh vào đầu hình nhân sẽ biết ngay). Như vậy, cái ghế đã nằm sẵn ở đó.
Nếu vậy thì hung thủ đánh chị Vân bằng vật gì? Điều này dễ hình dung thôi, khi hung thủ chờ đợi nạn nhân về để đập đầu nạn nhân thì hắn sẽ lựa chọn vật dễ tấn công và hiệu quả nhất, dùng ghế thì cồng kềnh và có thể bị vướng, như vậy hắn sẽ tiếp tục lựa chọn cái thớt.
Về việc nạn nhân Hồng bị kéo áo lên đến cổ giải thích như thế nào? Nhìn đi nhìn lại bản ảnh tử thi tôi phát hiện, áo của chị Hồng không phải bị vén đùn lên, mà là bị cuốn lên, nếu hung thủ có hành vi sàm sở thì có lẽ hắn sẽ không cuốn lên cẩn thận như thế.
Về việc trong âm đạo của chị Hồng có chất dịch nhầy thì sao? Vấn đề này phải hỏi bác sĩ Pháp y. Tuy nhiên theo tôi hiểu, khi nạn nhân bị chết ngạt trên cạn thì đàn ông có thể xuất tinh trùng, còn phụ nữ có lẽ cũng có thể xuất chất dịch. Như tôi dự đoán ở phần trên, chị Hồng có bị hung thủ bịt mũi miệng rất mạnh, hành vi này của hắn chắc chắn có gây ra tình trạng nạn nhân bị ngạt, và từ đó tạo ra hiện tượng như vậy là hợp lý.
Để củng cố cho suy luận về việc hung thủ chỉ cố tạo hình ảnh là nạn nhân bị hiếp dâm để đánh lạc hướng điều tra, tôi xin viện dẫn thêm về vệt máu trên cái thớt và dấu chân dính máu, cơm khô trên nệm ghế.” Thạc sỹ Võ Văn Tài đưa ra dẫn chứng.
Từ tư thế nằm của 02 nạn nhân và vị trí cái ghế, cái thớt nằm gần đầu chị Hồng, tôi nghĩ hung thu đã đứng một chân trên nệm và chân phải đứng trên cái thớt để cuốn áo chị Hồng lên, tư thế này của hắn sẽ hạn chế giày hắn không dẫm lên vũng máu, và điều này cũng sẽ lý giải hợp lý cho hình ảnh trên cái thớt có dính máu. Theo nguyên tắc vật lý, thì máu không thể chảy lên cái thớt dày 04cm được, chỉ trừ có bộ phận nào đó của cơ thể hung thủ hoặc bàn chân dính máu dẫm lên, còn nếu cái thớt úp xuống vũng máu, sau đó có người lật trở lại thì máu phải dính cả mặt thớt chứ không thể chỉ dính một góc như vậy.
Nếu lập luận như vậy thì phải có dấu chân dính máu trên cái thớt chứ? Mọi người hãy quan sát kỹ vệt máu trên mặt thớt, nó có dấu hiệu bị quẹt chùi nên mới tạo ra hình ảnh như vậy, và hãy quan sát ngay tại đó có một bao bì hộp sữa bị dẹp, tôi nghĩ hung thủ dùng vật ấy để quẹt máu trên thớt.
Hành động tiếp theo của hung thủ lý giải như thế nào? Hiện trường có một đôi dép xốp để giữa nhà, dưới đế dép có dính nhiều hạt sạn nhỏ, hình ảnh ấy cho chúng ta cơ sở để giải thích rằng, sau khi hoàn tất công việc tàn độc, hung thủ đã thay giầy của hắn bằng đôi dép ấy để vào nhà tắm chùi rửa các vết máu, nên khu vực ngoài hiên và lối vào nhà tắm có nhiều giọt máu, và có cả bệt máu nhạt màu có lẽ máu bắn lên cả miệng hắn, nên hắn nhổ nước bọt có màu máu. Hắn sử dụng nước rất nhiều, nên sáng hôm sau CQĐT kiểm tra thì không còn nước. Tôi nghĩ sau khi giết 02 nạn nhân, hắn lưu lại rất lâu, hắn không vội vàng tẩu thoát.
Về tình tiết chìa khóa vẫn còn ghim trên két sắt điện tử và bưu điện có bị mất tài sản gì quý giá hay không? Vấn đề này hãy hỏi giám đốc Bưu điện Cầu Voi thêm mới rõ.
Điều cuối cùng mà chúng ta cần lý giải là hung thủ tẩu thoát theo đường nào? Một tình tiết rất quan trọng là hiện có 01 đôi dép nhựa nữ nằm dưới gầm bàn khách, 01 đôi dép xốp nằm giữa hàng lang và 01 đôi giầy nữ, chắc chắn 02 nạn nhân là nữ ở lại trực trụ sở bưu điện thì phải có 02 đôi giầy nữ, như vậy đã bị mất 01 đôi giày. Hiện tượng này cho phép suy luận có 01 đối tượng đi cùng hung thủ là phụ nữ. Có thể giày của ả dính nhiều máu và bị hết nước nên ả không rửa giày được, hoặc giầy của ả bị đứt, nên ả phải mang đôi giày của nạn nhân, bởi vì nếu người phải “mượn” giày dép bất đắc dĩ như vậy là đàn ông, thì hắn phải lấy đôi dép xốp. Kết hợp với hiện trường không tìm thấy chiếc chìa khóa cổng của 02 nạn nhân, tôi dự đoán rằng bọn chúng tẩu thoát ra cửa cuốn phía trước rồi khép cửa xuống, sau đó mở cửa rào và khóa lại, chùm chìa khóa có chìa khóa cổng (và con dao gây án) đã đi theo bọn chúng.”
Thạc sỹ Võ Văn Tài đưa ra kết luận.
Thu Thủy từ TpHCM – Thoibao.de (tổng hợp)