Thích Chân Quang móc tiền ở đâu mua đồng hồ Rolex?
Mới đây, cộng đồng mạng phát hiện, trên tay ông Thích Chân Quang có đeo một chiếc đồng hồ Rolex Daytona, trị giá khoảng hơn 26 ngàn đô la Mỹ. Đồng hồ Thụy Sĩ không chỉ dùng để xem giờ, mà được coi là món hàng trang sức đắt tiền. Nếu chỉ đơn giản xem giờ, thì điện thoại nào cũng xem được, đồng thời có rất nhiều loại đồng hồ rẻ bèo khác.
Chưng diện cho bản thân bằng những món trang sức đắt tiền, là nhu cầu bình thường của con người, còn với bậc tu hành, thì có cần chưng diện hay không? Có cần khoe khoang để thiên hạ biết mình giàu, mình sang, mình đẳng cấp hay không? Đó không phải là tâm tham sân si hay sao? Nhiều người đặt câu hỏi, vậy ông Thích Chân Quang lấy tiền đâu ra mà mua những món đồ đắt giá như vậy?
Ngày nay, tu hành là một nghề hái ra tiền. Dưới bàn tay cai trị của Đảng Cộng sản, những bậc chân tu ngày một ít dần, họ bị cô lập và bị cấm đoán. Thay vào đấy là những “thợ tu”, mà người dân gọi thẳng mặt là “sư quốc doanh”, được bảo kê để tồn tại. Những kẻ này cũng cạo đầu, cũng mặc áo cà sa, nhưng không giảng đạo lý nhà Phật đúng nghĩa, mà chỉ tìm mọi cách trục lợi trên đầu con nhang đệ tử mê muội.
Chân tu thì đem lại ánh sáng trí tuệ cho dân chúng, còn thợ tu, hay còn gọi là sư quốc doanh, thì lại truyền bá mê tín dị đoan, lừa dối những người mê muội để trục lợi. Đáng nói là, việc kiếm tiền bất chính ấy, chùa quốc doanh cũng chia chác lại cho quan chức và chính quyền. Bộ Tài chính cũng thọc tay vào chuyện quản lý tiền công đức của chùa.
Những chùa do các sư quốc doanh trụ trì, như chùa Ba Vàng của sư Thích Trúc Thái Minh, chùa Phúc Khánh của sư Thích Thanh Quyết vv… đều là những chùa tổ chức hoạt động mê tín dị đoan công khai. Các ông sư trụ trì này thường là những tay mị dân thượng thặng. Không biết, các ông này có được Đảng đào tạo nghiệp vụ hay không, nhưng những ông sư này rất biết cách đánh vào lòng mê muội dân chúng, để kéo họ đến với chùa và từ đó trục lợi. Sư Thích Trúc Thái Minh đã kiếm được rất nhiều tiền từ những trò như thế.
Hầu hết, những ông sư quốc doanh này đều làm ăn kinh tế dựa trên sự mê muội của tín đồ. Các ông Thích Chân Quang, Thích Trúc Thái Minh, Thích Thanh Quyết hay Thích Nhật Từ vv… đều có những “chiêu” kiếm tiền tương tự nhau. Cho nên, chiếc đồng hồ được cho là có trị giá đến vài chục ngàn đô mà ông Thích Chân Quang đeo trên người, rất có thể, cũng đến từ tiền kinh doanh mê tín dị đoan mà ra.
“Ma tăng” Thích Chân Quang từng tự xưng là “cháu Bác Hồ”. Điều nguy hiểm của ông Thích Chân Quang không chỉ ở chuyện “làm ăn kinh tế” như bao ông sư quốc doanh khác, mà ông này còn làm nhiệm vụ nhồi nhét những tư tưởng độc hại của Đảng vào đầu con nhang đệ tử mê muội.
Ông Thích Chân Quang từng nói: “Trung Quốc là anh, Việt Nam là em. Lý Thường Kiệt đem quân đánh Trung Quốc là hỗn”.
Đây là tư tưởng vô cùng độc hại, nó là tư tưởng nô lệ của Đảng đối với Trung Quốc, chứ không phải của dân. Ông Thích Chân Quang đã dùng Phật giáo như là công cụ, để thu gom người, rồi từ đó tiêm nhiễm tưởng độc hại vào đầu họ, theo ý đồ của Đảng.
Người tin Phật thì nhiều, nhưng chánh tín thì ít, mà mê tín thì nhiều. Nhờ đó, Thích Chân Quang đã nhuộm tư tưởng nô lệ vào cho con nhang đệ tử. Đấy là cách ông ta tiếp tay cho Đảng làm ngu dân hóa.
Người dân cần phải tỉnh táo khi đi theo các nhà sư. Phật tại tâm là chính, không nên mang tiền đến những ngôi chùa quốc doanh để mà “cúng dường”. Làm như thế chỉ nuôi những ma tăng, để họ sống sung sướng, dư thừa, chứ chẳng tích đức gì cả.
Trà My – Thoibao.de