Nguyễn Hoà Bình làm mưa làm gió trong ngành tư pháp

Ngày 28/8, Blog Trân Văn trên VOA Tiếng Việt bình luận: “Việt Nam –  Quyền lực trong tay ai? – phần 3”, bình luận về tân Phó Thủ tướng Nguyễn Hoà Bình.

Tác giả cho biết, tháng 1/2021, Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 13 đã bầu ra 180 cá nhân vào Ban Chấp hành Trung ương Đảng. Sau đó, các uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13 đã bầu ra 18 uỷ viên Bộ Chính trị, và chọn một số uỷ viên vào Ban Bí thư.

Đến nay, dù đã nhiều lần “bầu bổ sung”, nhưng Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13 chỉ còn 151 uỷ viên chính thức. Bộ Chính trị cũng chỉ còn 15 uỷ viên, trong đó, 5/15 uỷ viên đương nhiệm thuộc diện “bầu bổ sung”, để thay cho 7 uỷ viên bị buộc phải ra đi.

Tác giả nhận xét, nếu đặt 7 uỷ viên Bộ Chính trị đã bị buộc phải ra đi bên cạnh những uỷ viên Bộ Chính trị còn tại nhiệm, hẳn sẽ thấy, nhiều người trong số họ ít điều tiếng hơn. Chẳng hạn, trong số này, có bao nhiêu người khiến công chúng thất vọng hơn ông Nguyễn Hòa Bình

Tác giả dẫn status của ông Trần Đình Triển – Trưởng Văn phòng Luật Vì dân, viết trên Facebook với tựa đề “Nguyễn Hòa Bình – Những cái nhất khi làm Chánh án”.

Trong status này, ông Triển cho biết, ông Bình từng là đồng môn với ông ở Đại học An ninh, từng công tác cùng ngành công an, nên “tôi hiểu biết Nguyễn Hòa Bình từ học hành, năng lực trình độ, sở trường, sở đoản, phẩm chất đạo đức và nhân cách”.

Ông Triển liệt kê 11 “cái được” của ông Bình, trong đó có những “cái được” như: Từ khi ông Bình trở thành Chánh án Tòa án Tối cao, “thì nhiều cấp tòa không cho người thân của bị cáo và đương sự, cũng như nhân dân tham dự phiên xử, dù Hiến pháp quy định mọi công dân đều có quyền tham dự, trừ trường hợp phiên xử được pháp luật quy định xử kín, hoặc vụ án có tính chất đặc biệt, cần bảo vệ an ninh trật tự trong quá trình xét xử”.

Theo ông Triển, “cái được” khác của ông Bình, là dưới thời làm Chánh án Tòa án Tối cao, là việc các thẩm phán mạnh dạn đưa vào bản án kết luận: “Mặc dù có vi phạm về tố tụng nhưng không làm thay đổi bản chất vụ án”. Bất chấp các quy định trong Bộ Luật hình sự và Tố tụng Hình sự là buộc phải trả hồ sơ điều tra lại, hoặc hủy án, nếu hội đồng xét xử nhận thấy có vi phạm loại này

Ông Triển cũng xếp việc ông Bình bị nhiều người thuộc nhiều giới chỉ trích vì hệ thống toà án xét xử oan sai…

Tác giả cũng cho biết, trên Internet có rất nhiều thông tin liên quan đến gia đình và thân nhân ông Bình. Dẫu được đính kèm nhiều hình ảnh làm bằng chứng, song những thông tin loại này cũng chỉ là “tin đồn”.

Theo tác giả, ông Triển còn loan báo sẽ công bố những bằng chứng, chứng minh ông Bình đã “phát biểu sai, thiếu trung thực”, khi khẳng định: “Việc xét xử các vụ án hình sự bảo đảm nghiêm minh, đúng người, đúng tội, đúng pháp luật, chưa phát hiện trường hợp nào kết án oan người vô tội”.

Tác giả nhận xét, tuy sau khi ông Triển bị bắt, trang Facebook của ông đã bị đóng, nhưng nhiều người sử dụng mạng xã hội, và theo dõi sát các diễn biến liên quan đến chính trị Việt Nam, vẫn ghi nhận, ông Triển là người tấn công trực diện vào tư cách cá nhân và trách nhiệm của ông Nguyễn Hòa Bình, đối với hiệu quả hoạt động của ngành tòa án.

Tác giả cho rằng, đó cũng là lý do khiến không ít người bất ngờ, trước việc ông Triển bị cáo buộc, “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân”.

Những gì ông Triển từng viết cho thấy, ông tin Đảng đang nỗ lực chống tham nhũng.

Đó cũng là lý do khiến ông Triển không ngại bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với nỗ lực chỉnh đốn Đảng của ông Trọng, nỗ lực thực thi pháp luật của ông Tô Lâm, và xem việc chỉ trích, tố cáo ông Bình là thực thi trách nhiệm công dân, vai trò luật sư.

 

Ý Nhi – thoibao.de