Theo Nghị định 189/2025/NĐ-CP, các “anh xã” nay đã có thể phạt đến 50% mức tối đa, tương đương quyền lực của… giám đốc công an tỉnh trước kia. Thêm vào đó là quyền tước giấy phép, thu tang vật, buộc khắc phục hậu quả – nói chung, một chân trong hành pháp, một chân trong… ví tiền người dân. Vậy là từ nay, dân làng đã có thêm một nỗi sợ mới, chính là công an xã.
Từ chỗ chỉ được nhắc đến trong các buổi liên hoan hay phường họp tổ dân phố, nay công an xã bỗng hóa nhân vật chính của nền hành chính “tận nơi, tận tình, tận thu”.
Người dân thì khỏi nói: phản ứng như thể nghe tin sắp thu thuế hít thở. Có người bảo “nghề hot nhất thời bình là công an xã”, người khác lại cay đắng: “luật sư học xong chạy Grab, vì giờ nói gì cũng… bắt”.
Nghị định cũng cho phép cán bộ công an đang thi hành nhiệm vụ phạt tới 10% mức tối đa, và tịch thu tang vật có giá trị gấp đôi mức đó. So với trước đây chỉ được phạt 500.000 đồng, đây quả là một… cú “đột phá” quyền lực.
Tăng thẩm quyền thì dễ, giám sát thẩm quyền mới là điều khó. Khi hệ thống giám sát yếu, trình độ cán bộ không đồng đều, thì việc trao thêm quyền chẳng khác nào trao kiếm cho người nhắm mắt – dân chỉ còn biết “cúi đầu chờ phạt”.
Giao quyền lớn cho Công an xã thật là nguy hiểm, lực lượng này phần đông là không được đào tạo chính quy, ý thức luật pháp kém, hay thị uy trước dân. Rồi đây, nhân dân sẽ khốn khổ vì chính sách của ông Tổng bí thư.
LinhLinh