Những ngày qua, dư luận viên được các ban tuyên giáo địa phương chăn dắt, đã đồng loạt lên đồng, đấu tố những nghệ sĩ trong nước từng đi trình diễn ở nước ngoài, và biểu diễn trên sân khấu có cờ vàng. Điều này đã khiến nhiều nghệ sĩ khốn đốn, khiến họ phải xin lỗi “công chúng”, mà thực chất là lực lượng “hồng vệ binh” do Ban tuyên giáo Trung ương chăn dắt.
Thực tế, chẳng có “công chúng” nào lại đi thù hằn với một lá cờ. Với người dân, chuyện cơm áo gạo tiền là trên hết. Và dưới thời Cộng sản, người dân càng sợ dính líu đến chính trị. Vì vậy, việc một lá cờ vàng vô tình xuất hiện trong một clip ca nhạc nào đó, cũng không làm cho người dân bới móc ra để tấn công.
Tất cả các trang mạng do dư luận viên lập ra, đều nhân danh khán giả, đều nhân danh “nhân dân”. Nhưng họ chỉ là tay sai của chính quyền. Họ được chỉ đạo để tung hô chế độ, tung hô lãnh tụ v.v… để ra vẻ như người dân ủng hộ chế độ, ủng hộ Đảng. Đồng thời, những dư luận viên này đánh phá những quan điểm phản biện, đối lập với Đảng một cách rất hung hăng. Bất chấp việc những quan chức được họ tung hô, sau đó đều lộ mặt là những quan tham, tàn phá kinh tế đất nước.
Trên mạng xã hội, thành phần dư luận viên được chính quyền gọi là “quần chúng nhân dân”. Những ca – nghệ sĩ bị đấu tố, cũng là từ nhóm “nhân dân trá hình” kia, còn chính nghệ sĩ mới là nhân dân thật.
Ông Nguyễn Trọng Nghĩa là Tướng Quân đội, hiện đã lên Ủy viên Bộ Chính trị, đang chỉ đạo những chiến dịch phong sát người dân, và phong sát cả Đại học Fulbright.
Fulbright Việt Nam là kết quả hợp tác giữa Mỹ và Việt Nam trong lĩnh vực giáo dục, đặc biệt là ngành Chính sách công – ngành học về quản trị nhà nước theo xu hướng kinh tế thị trường. Việc phong sát các nghệ sĩ liên quan đến cờ vàng và tấn công Đại học Fulbright, xem như là thái độ của Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Nguyễn Trọng Nghĩa.
Hiện nay, cung đình đang kịch chiến, phe nào cũng muốn tranh thủ sự ủng hộ của Bắc Kinh. Ngay cả phe mạnh nhất là nhóm Hưng Yên do Tô Lâm cầm đầu, cũng chủ trương sang Bắc Kinh tìm kiếm sự hậu thuẫn chính trị.
Điều đáng nói là, Đảng Cộng sản Việt Nam càng loạn, thì các phe phái càng muốn được Bắc Kinh chiếu cố. Điều này khiến cho Việt Nam ngày một lệ thuộc hơn vào Trung Quốc. Tập Cận Bình cũng thuận tiện hơn trong việc triển khai các chính sách với Việt Nam.
Ông Nguyễn Trọng Nghĩa là người được ông Trọng cất nhắc. Khả năng cao, ông Nghĩa sẽ phải rời Ban Bí thư, nếu không chứng minh được rằng, bản thân mình có ích cho Tô Lâm. Hiện nay, ông Nghĩa chỉ đạo Ban Tuyên giáo phong sát người dân và tấn công Đại học Fulbright, nhằm tỏ thái độ thân Tàu. Như vậy là, những nỗ lực của các thế hệ lãnh đạo có tư tưởng cải cách trước đây, thông qua việc hợp tác giáo dục với Mỹ và phương Tây, đã bị ông Nghĩa mang ra làm công cụ, vì mục đích chính trị cá nhân.
Ông Nghĩa đã tỏ ra thân Tàu một cách cực đoan, như là một mũi tên bắn vào 2 mục đích. Mục đích thứ nhất là hòa cùng thái độ được một số người cho là thân Tàu của Tổng Bí thư Tô Lâm, ông Nghĩa muốn tỏ ra mình là người cùng tư tưởng, cùng chí hướng với Tô Lâm. Mục đích thứ nhì là cho Bắc Kinh thấy, Nguyễn Trọng Nghĩa cũng là một người hữu dụng với Bắc Kinh, nếu được chiếu cố.
Trong bối cảnh chưa biết sẽ được Tô Lâm sử dụng hay bị vứt bỏ, ông Nghĩa đã đi một nước cờ thăm dò, để mưu cầu cho mối quan hệ chính trị về sau.
Không biết, ông Tô Lâm có nhận ra ý đồ của Nguyễn Trọng Nghĩa hay không? Những người đang cố lấy lòng tân Tổng Bí thư, và chứng tỏ là người có ích với thiên triều, thì trước sau gì cũng phản, nếu có cơ hội. Tô Lâm từng trá hình, thể hiện là thuộc hạ tận tụy với ông Trọng, để tìm cơ hội, thì sẽ hiểu hơn ai hết những kẻ có bụng dạ như Nguyễn Trọng Nghĩa.
Thái Hà – Thoibao.de