Bảy Phúc “họa vô đơn chí”, khi cha đẻ vừa qua đời, lại rộ tin đồn sắp bị khởi tố, bắt giam

Người xưa có câu “họa vô đơn chí, phước bất trùng lai”, nghĩa là, tai họa không chỉ đến một lần, và phước lành không lặp lại 2 lượt. Cựu Thủ tướng, cựu Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đang ở trong tình cảnh như vậy.

Hiện nay, mạng xã hội loan truyền tin, cụ thân sinh của ông Nguyễn Xuân Phúc vừa qua đời, tại quê nhà Quảng Nam. Theo Facebooker Thanh Tú viết:

“Thân phụ của Bảy nghẹo qua đời, mà không có tờ báo nào đăng tin. Thôi thì em chia buồn với Idol của em vậy. Tình đồng chí gì mà nó bạc hơn vôi.”

Cha của ông Nguyễn Xuân Phúc là cụ Nguyễn Văn Hiền, sinh năm 1917, quê xã Quế Phú, huyện Quế Sơn, tỉnh Quảng Nam. Gia đình ông Phúc có lý lịch “đỏ rực”, tứ thân phụ mẫu đều là cán bộ lão thành Cách mạng, cha ông Phúc có huy hiệu 75 năm tuổi Đảng. Mẹ là Bà mẹ Việt Nam Anh hùng. Anh ruột là Anh hùng Lực lượng Vũ trang.

Ông Phúc từng trải qua các chức vụ: Uỷ viên Bộ Chính trị, Thủ tướng Chính phủ, Chủ tịch nước, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh, thống lĩnh các lực lượng vũ trang nhân dân. Vậy mà, ông Phúc vẫn bị các “đồng chí” trong Đảng đá văng khỏi ghế “Tứ trụ”, khi đang ở trên đỉnh cao quyền lực.

Một số tin đồn cho rằng, các thế lực chính trị trong Đảng hiện nay đang chuẩn bị phương án khởi tố, bắt giam ông Nguyễn Xuân Phúc, nhưng không cho biết lý do.

Chiều ngày 17/1/2023, Hội nghị Trung ương bất thường đã thống nhất cho ông Phúc thôi tất cả các chức vụ trong Đảng, nhà nước, cũng như Quốc hội. Có vẻ, đó chỉ là sự khởi đầu của một loạt đòn trừng phạt nặng hơn từ các đối thủ của ông Phúc.

Cũng theo tin đồn, tổng Trọng và phe cánh từ lâu vẫn nỗ lực diệt trừ “hậu họa”. Trong đó, hệ thống chính trị ở Quảng Nam của ông Phúc, bị xem một mối đe dọa tiềm ẩn. Đây là một vấn đề liên quan kế hoạch của Tổng Trọng  “truy cùng diệt tận” đối với ông Phúc và phe cánh.

Dù rằng, ông Phúc từng có mối quan hệ nồng ấm với ông Trọng. Tại Đại hội Đảng 13, ông Phúc đã được Tổng Trọng chọn làm “nhân sự đặc biệt”, để cùng ông tái cử, đảm nhận vai trò Chủ tịch nước.

Nhưng sau đó, Tổng Trọng được cho là đã thẳng tay loại bỏ ông Phúc không thương tiếc, bởi trước Đại hội 13, ông Phúc và phe cánh đã cản phá quyết liệt ý định của ông Trọng, muốn đưa Thường trực Ban Bí thư Trần Quốc Vượng kế nhiệm Tổng Bí thư. Kết quả, ông Vượng phải nghỉ hưu, và đó cũng là cái cớ để Tổng Trọng ở lại nhiệm kỳ thứ 3, trái với quy định.

Theo giới thạo tin đánh giá, ông Phúc là một chính khách khôn ngoan và láu cá, đặc biệt trong việc sử dụng các thủ đoạn chính trị, để “gây thù chuốc oán” với các “đồng chí” trong Đảng. Nhất là mối quan hệ “bằng mặt không bằng lòng”, giữa ông Phúc và phe nhóm an ninh, tình báo, trong Bộ Công an, mà Tô Lâm đóng một vai trò chính.

Chẳng hạn như vụ án của Đại tá Nguyễn Duy Linh, Cục phó Cục Tình báo Bộ Công an, con trai Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, “thủ trưởng” cũ của Tô Lâm. Đây được xem là một trong những nguyên nhân chủ yếu dẫn đến mâu thuẫn giữa ông Phúc và Tô Lâm.

Năm 2019, ông Phúc “bật đèn xanh” cho Tướng Trần Văn Vệ, Phó Thủ trưởng Thường trực Cơ quan Cảnh sát Điều tra Bộ Công an, sờ gáy Đại tá Nguyễn Duy Linh và Hồ Hữu Hoà, về tội “nhận hối lộ” và “môi giới hối lộ”.

Nguyễn Duy Linh là con trai duy nhất của Tướng Hưởng, một “bố già” khét tiếng. Hồ Hữu Hoà là cháu ruột của Hồ Mẫu Ngoạt – Trợ lý của Tổng Trọng. Hồ Hữu Hoà vốn là thầy phong thuỷ, nên thân quen với nhiều uỷ viên Bộ Chính trị và các tướng lĩnh trong ngành Công an.

Đại tá Nguyễn Duy Linh nhận hối lộ từ Phan Văn Anh Vũ, tức Vũ “nhôm”, với số tiền nhiều triệu USD. Nhưng nhờ Bộ trưởng Tô Lâm, nên Nguyễn Duy Linh chỉ bị cáo buộc nhận hối lộ 5 tỷ đồng, và bị tuyên án 14 năm tù. Theo giới thạo tin, Nguyễn Duy Linh mang tiếng ngồi tù, nhưng cũng chỉ như đi nằm viện nghỉ dưỡng.

Quan trọng hơn, Đại tá Linh đã đánh mất suất Ủy viên Trung ương Đảng kiêm Thứ trưởng Bộ Công an, mà Tô Lâm đã quy hoạch cho ông tại Đại hội 14.

Theo tin đồn, do nhục nhã và cay cú, Tướng Hưởng thề sẽ bắt bằng được ông Phúc.

Và có lẽ, đã đến lúc ông Phúc phải trả giá. Trong thể chế chính trị độc tài, như Nhà nước Cộng sản Việt Nam hiện nay, việc điều hành không dựa vào Hiến pháp và pháp luật. Khi sức mạnh từ kẻ mạnh “sinh ra từ họng súng”, thì việc đấu đá tranh giành quyền lực luôn tàn khốc và đẫm máu.

 

Trà My – Thoibao.de